Sự khác biệt chính: Thể thao đề cập đến 'hành vi công bằng và hào phóng hoặc đối xử với người khác trong một cuộc thi thể thao.' Thể thao chỉ ra rằng các môn thể thao hoặc hoạt động được hưởng vì lợi ích của môn thể thao hoặc hoạt động. Trò chơi dựa trên niềm tin rằng chiến thắng là điều duy nhất quan trọng và trò chơi phải được chiến thắng bằng bất cứ giá nào, ngay cả khi chi phí đó bao gồm một số thực hành phi đạo đức.
Thể thao đề cập đến 'hành vi công bằng và hào phóng hoặc đối xử với người khác trong một cuộc thi thể thao.' Thể thao chỉ ra rằng các môn thể thao hoặc hoạt động được hưởng vì lợi ích của môn thể thao hoặc hoạt động. Nó chỉ ra mục tiêu không chỉ là để giành chiến thắng trong trò chơi, mà là để có niềm vui khi làm điều đó. Các môn thể thao được chơi cho vui và thưởng thức, và không phải với mục đích duy nhất là chiến thắng. Môn thể thao này được thiết kế để có người chiến thắng hoặc kẻ thua cuộc, nhưng điều đó không có nghĩa là người ta nên đánh mất sự chính trực của mình.
Thể thao thể hiện những đức tính như sự công bằng, tự chủ, can đảm và kiên trì. Trong thể thao, trọng tâm là đối xử với đối thủ một cách tôn trọng và công bằng, và họ chơi trò chơi một cách đạo đức bằng cách tuân theo các quy tắc, và để người đàn ông tốt nhất sẽ làm. Một người chơi làm tất cả những điều này được coi là 'môn thể thao tốt', trong khi một người không được coi là 'môn thể thao tồi'.